Chiến thuật Ten Hag: Mức trần thấp và những câu hỏi chưa có lời giải
Tuần trước, nhà phân tích Kim McCauley đã đăng bài viết trên The Transfer Flow với tiêu đề “Tottenham Hotspur: Có hay không?”. Bài viết của Kim đã khẳng định sức mạnh của Tottenham bằng cách chỉ ra rằng họ là đội có chỉ số PPDA (Passes Per Defensive Action) tốt nhất giải đấu (5,99), theo thống kê của Statsbomb.
PPDA là số đường chuyền trung bình mà một đội bóng cho phép đối thủ thực hiện trong phạm vi 60% sân đấu, tính từ khung thành của họ trở lên, trước khi bị can thiệp bởi một hành động phòng ngự. Chỉ số PPDA càng thấp, đồng nghĩa với việc đội bóng đó pressing tầm cao càng mạnh mẽ.
Tottenham không chỉ pressing tầm cao, mà còn rất tích cực trong giai đoạn không có bóng. Điều này đã khiến Manchester United bất ngờ và gặp khó khăn trong việc đưa bóng ra khỏi khu vực nguy hiểm ngay từ đầu trận.
Trong suốt hiệp một, Tottenham đã áp đảo Manchester United, khiến họ phải mất tới 22 phút mới có cú dứt điểm đầu tiên. Vào cuối hiệp một, khi Bruno Fernandes bị đuổi khỏi sân, Tottenham đã có tổng cộng 12 cú dứt điểm, gấp 4 lần so với Manchester United.
Những màn trình diễn như thế này khiến người ta đặt câu hỏi về giới hạn của Erik Ten Hag trên cương vị HLV trưởng tại Manchester United. Ký giả Jonathan Wilson của The Guardian đã nhận định rằng “Nếu màn trình diễn của Manchester United trong hiệp một trận đấu với Tottenham chưa phải là màn trình diễn tệ nhất dưới thời Ten Hag, thì chỉ là vì còn quá nhiều ứng cử viên khác cân tài cân sức cho danh hiệu này.”
Trong hơn 2 năm qua, Man United thường xuyên bị đánh bại về mặt chiến thuật, cả trên sân khách lẫn sân nhà. Trong 3 trận đấu đầu tiên tại Old Trafford mùa này, họ đã để thủng lưới 6 bàn.
Mặc dù vậy, bài viết này không tập trung vào thất bại trước Tottenham, mà thay vào đó, sẽ phân tích trận hòa 1-1 với FC Twente tại Europa League. Trận đấu này cho thấy rằng ngay cả khi mọi thứ vận hành đúng hướng, theo ý định của Ten Hag, hệ thống chiến thuật của ông vẫn có một mức trần rất thấp.
Trong trận đấu với Twente, chiến thuật của Manchester United đã hoạt động khá trơn tru. Họ đã tạo ra nhiều khoảng trống, đặc biệt là những khoảng trống nguy hiểm, nhờ những động thái hoán đổi vị trí mà Ten Hag muốn thấy.
Tuy nhiên, vấn đề là Manchester United lại không thể tận dụng tối đa những khoảng trống đó để tạo ra những cơ hội thật sự nguy hiểm. Họ đã tung ra 19 cú dứt điểm, nhưng chỉ số xG (giá trị bàn thắng kỳ vọng) của họ chỉ là 1,5. Điều này cho thấy họ thiếu hiệu quả trong việc chuyển hóa cơ hội thành bàn thắng.
Có hai điểm yếu chính trong chiến thuật của Ten Hag:
Thứ nhất, ngay cả khi Manchester United chơi trực diện và có thể tung ra một đòn đánh thẳng vào hàng thủ đối phương, họ cũng chẳng có được lợi thế rõ rệt nào cả.
Thứ hai, những cầu thủ nhận bóng tại những khoảng trống nguy hiểm thường là Diogo Dalot hoặc Noussair Mazraoui - hai hậu vệ cánh của Manchester United. Điều này khiến những cầu thủ tấn công nguy hiểm nhất của đội như Marcus Rashford, Alejandro Garnacho và Amad Diallo bị đẩy ra biên, hạn chế tầm ảnh hưởng của họ.
Vấn đề này không chỉ xảy ra trong trận đấu với Twente, mà đã là vấn đề trong suốt 2 năm qua. Việc liên tục đưa bóng vào những khoảng trống nguy hiểm, nhưng người nhận bóng lại là Dalot, người không đủ khả năng để tận dụng tối đa những cơ hội đó, là một trong những nguyên nhân chính khiến hàng công của Manchester United gặp khó khăn.
Cần phải nói thêm rằng vấn đề không chỉ nằm ở Dalot. Luke Shaw, một cầu thủ cũng rất hiệu quả trong giai đoạn đầu và giai đoạn 2 của quá trình triển khai bóng, cũng gặp khó khăn khi chơi trong hệ thống chiến thuật của Ten Hag.
Sự thiếu hiệu quả trong việc tận dụng những khoảng trống nguy hiểm, cũng như việc những cầu thủ tấn công nguy hiểm nhất của Manchester United bị đẩy ra biên, là những điểm yếu cần được giải quyết. Nếu Ten Hag không thay đổi chiến thuật, Manchester United sẽ khó đạt được mục tiêu của mình trong mùa giải này.